Hồi ức thuở ngây thơ, êm đềm trong nỗi nhớ

Thứ Sáu 20/06/2025

Tôi không nhớ rõ mình đã bắt đầu trưởng thành từ lúc nào, chỉ nhớ rằng có một ngày, tôi bỗng giật mình và chợt nhận ra mình đã không còn là đứa học trò vô tư hồn nhiên của ngày xưa nữa.

Không còn những buổi sáng hối hả “Thưa ba mẹ con đi học” rồi chạy riết vào cổng trường, chiếc cặp thì mang vội một bên vai, miệng vẫn chưa nhai hết bữa sáng. Không còn những buổi chiều tan học, cả đám bạn nán lại sân trường để làm vài trận bóng rồi kể nhau nghe những câu chuyện không đầu không cuối. Cũng không còn những trang giấy chi chít chữ, đôi khi là những dòng tin nhắn vội vàng “Học bài chưa mạy?” hay “Mai nhớ mang cho tao mượn cây bút”.

Ngày ấy, tôi có một chiếc hộp bút mà bên trong chỉ có vỏn vẹn vài cây bút Thiên Long đã gần cạn mực sau bao lần ghi chép bài vở, một chiếc thước kẻ đầy vết mực loang vì mấy lần nghịch dại. Những món đồ nhỏ bé ấy có lẽ chẳng ai có hơi sức mà để ý, nhưng chúng đã cùng tôi đi qua bao nhiêu năm tháng thăng trầm, đi qua những ngày cặm cụi ôn bài dưới ánh đèn, những buổi thi căng thẳng đến tay mồ hôi mà vẫn cố viết thật nhanh, hay cả những giây phút ngồi thẫn thờ vẽ nguệch ngoạc lên góc vở.

Hình 1: Thời thơ ấu của Namikokoro

Những ký ức cùng những món đồ dùng học tập luôn in sâu trong tâm trí tôi.

Thanh xuân cũng giống như một trang vở trắng. Ngày ấy, tôi đã lấp đầy nó bằng những nét chữ vụng dại, những dòng chữ đôi khi nắn nót, đôi khi lại cẩu thả vội vàng. Và rồi, khi trang vở ấy kín hết chỗ, tôi mới nhận ra mình chẳng thể nào viết lại từ đầu được nữa.

Chúng ta đều đã từng mong lớn thật nhanh để không phải đi học, để không còn bị bài tập làm phiền. Nhưng rồi sẽ đến một lúc, chúng ta lại thèm cảm giác ấy, muốn được một lần quay về, cầm trên tay chiếc bút bi xanh, mở ra trang giấy trắng và viết lại từ những điều giản đơn nhất.

Hình 2 Namikokoro đang nhớ về ký ức cũ

Thời gian luôn khiến chúng ta hoài niệm về những khoảng thời gian đẹp thuở học trò.

Nhưng biết sao giờ, thời gian đâu có bán vé khứ hồi đâu. Cuộc đời không cho phép ai viết lại từ đầu. Mỗi ngày trôi qua đều là một trang mới, một khi đã lấp đầy, ta chỉ có thể lật sang trang khác.

Vậy nên, nếu bạn vẫn còn trong thời gian được ngồi trên ghế nhà trường, hãy sống thật trọn vẹn. Hãy trân trọng những ngày tháng hồn nhiên rực rỡ ấy. Vì một ngày nào đó, khi thời gian đã lặng lẽ mang theo tất cả, bạn sẽ nhận ra rằng, những khoảnh khắc tưởng chừng như bình thường, vô vị của tuổi học trò lại chính là những ngày đẹp nhất mà dù có đánh đổi bao nhiêu cũng không thể quay lại được nữa.


Bạn có tâm tư cần lắng nghe?
Chia sẻ cùng với chúng tôi
Gửi
Viết bình luận
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên
Bizner
Colorkit
Thiên Long
Flexoffice
Sharpie
Parker
Crayola
Dymo
Paper mate
loader